Monday, May 21, 2007

Đi Đồng Nai chơi...

He he he. Hôm qua, có 2 thằng nhăng nhố, rủ nhau đi Long Thành... mà không biết đường...
Từ KTX đến Bình Thái, rùi nhảy qua Cát Lái, lên phà rùi đến chùa Long Hương... Trên đường đi, tự nhiên gặp những cảnh vật thân quen quá đỗi... Một con đường trải nhựa nho nhỏ, không vỉa hè mà chỉ có đất đỏ - màu của núi... Hai bên đường, hàng bạch đàn đứng nhìn, thẳng tắp và xanh rười rượi... Nhìn thấy mà lòng cảm thấy nhẹ nhàng đến là lạ. Nhớ nhà quá... Quê mình cũng thế, cũng những con đường đất - nhựa như thế, những con đường thẳng dài giống như một thời tuổi mộng của ta... Những con đường thân thương quá, những con đường đã đi theo tao suốt những năm tháng "mài đũng quần" trên ghế nhà trường, và cả những tháng ngày rong ruổi niềm vui bè bạn, chạy theo gió để bay lên cùng những ước mơ - cánh diều... Tất cả... nhẹ nhàng như một giấc mơ... xoa nhè nhẹ lên trái tim bị thủng nhiều lỗ của mình... vuốt ve quá khứ đầy hoài niệm của một con người ...
Bất chơtj nhìn trời... Trời hôm nay hửng nằng... cái nắng chói chang, chiếu thẳng xuống, xua đi những hạt mưa cuối cùng trên những chiếc lá, phá tan cái lạnh lẽo của cơn mưa vừa qua... Những cánh đồng, phải rồi, có những cánh đồng dọc theo lối đi. Những cánh đồng thật hồn nhiên phải không các bạn? Vô tư đón nhận những ánh nắng đầu tiên, để chuyển mình để thay đổi và mang lại hạnh phúc cho mọi người, sự sống cho muôn vật... Tất cả đang hiện hữu nơi đây. Những cánh đồng xanh mơn mởn, khẽ rung mình, rũ bỏ những hạt sương mong manh đi, và chuẩn bị đón nhận ánh nắng của ngày mới... Ta cảm nhận được hơi thở của từng chiếc lá, mong manh quá, nhẹ nhàng quá... Những tia nắng nhẹ nhàng đậu trên những chiếc lá, và... hôn... nụ hôn đầu đời... nhẹ nhàng và đam mê... hồn nhiên và lặng lẽ... thật ngọt ngào và thật khẽ... như nụ hôn còn thơ ngây của một cậu bé mới lớn, của một cô bé mộng mơ...
Chưa bao giờ ta thấy cánh đồng đẹp đến vậy. Cũng chưa bào giờ ta thấy những cánh sen tinh khiết đến vậy... Một đầm sen, một thế giới của những cánh sen mềm mại và tinh khiết, với những chiếc lá tròn tròn hoàn hảo... Và không hiểu sao, nhìn thấy những cộng cỏ "đáng ghét" trên cánh đồng, tự nhiên thấy chúng... dễ thương... Dễ thương đến mức xinh xắn diệu kỳ... Dù cho bị đời khinh bỉ, loại ra khỏi những cánh đồng, chúng vẫn sống vẫn hiện diện, vẫn cắm rễ vào đất, và khép nép mình đón nhận những bông nắng rơi vãi không cho chúng rơi xuống đất một cách vô nghĩa, và trộn những bông nắng với khí CO2 độc hại, biến thành khí O2, rồi hiến dâng cho đời...

Cuộc sống con người thật hạnh phúc phải không bạn? Nếu bạn trả lời không, thì bạn hãy thử một lần nhìn những cánh bướm sặc sỡ bay bay trên những cánh đồng thử xem... rồi bạn sẽ thấy cuộc sống có nhiều niềm vui...

No comments:

Post a Comment